Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

KỶ NIỆM CỐ NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN


KỶ NIỆM
Cố Nhạc sỹ TRỊNH CÔNG SƠN.
28.2.1939 – 01.4.2001
Mời các bạn cùng thắp nén hương kỷ niệm ngày Nhạc sỹ đi vào cõi vĩnh hằng, có lời nhạc của bản tình ca nổi tiếng DIỄM XƯA.

ĐƯỜNG LUẬT XƯỚNG-HỌA


DIỄM XƯA

MƯA nhớ về ai trút giận hờn
VẪN đường phố cũ thuở nồng son
MƯA nhòa nhoạt chảy trên mi mắt
BAY giữa miền không lá mỏi mòn
TRÊN núi xanh xao lời hát Khánh
TẦNG mây lơ lửng nhạc tình Sơn
THÁP rêu in dấu thời gian phủ
CỔ kính dường như diễm lệ còn
Minh Hien

DÀI câu thương nhớ lặng mơ còn
TAY níu hôm nào vọng dáng Sơn
EM hỡi ân tình luôn đượm ngọt
MẤY ơi kỷ niệm chớ phai mòn
THUỞ thơm lúc ngát lèn tim đỏ
MẮT biếc môi nồng đẫm dấu son
XANH lộng hoang trời ngan ngát trỗi
XAO trăng cho buổi tóc mây hờn
HANSY

NGHE vọng từ đâu tiếng biển hờn
LÁ sầu héo úa cả mầu son
THU qua để lại khung trời nhớ
MƯA hắt làm cho vạt ái mòn
REO phím cầm ca nơi đỉnh nguyệt
MÒN chân gác trọ ở đầu sơn
GÓT hồng phiêu lãng về vô định
NHỎ nhẹ lời thơ hỏi có còn... ?
Minh Hien

ĐƯỜNG xưa níu mộng thoáng hương còn
DÀI điệu tang bồng đẫm tiếng Sơn
HUN trỗi nguyền ân hoài lộng ước
HÚT loang kỷ niệm chẳng xoay mòn
CHO nồng phấn thệ tình thơm mãi
MẮT dạ tươi hoài để ngát son
THÊM chút rượu đời hương lửa dậy
SÂU men huyễn cảnh bạt cung hờn
HANSY

MƯA thánh thót rơi chạm phím hờn
VẪN nồng dấu ái buổi vàng son
HAY lòng lặng gió vờn mây lả
MƯA hắt chiều hiu nuối nhạc mòn
TRÊN vở loang dài câu diễm thánh
HÀNG vần vọng thẳm khúc hoài Sơn
LÁ thầm trải nhẹ khung triền nắng
NHỎ lệ mi ngây giấc nguyện còn
Hoa Mây

BUỔI mây ghé dỗi ngọt thơm còn
CHIỀU nắng chao tình vọng luyến Sơn
NGỒI đếm hoang nguyền neo nhớ nhạt
NGÓNG chờ huyễn mộng níu thương mòn
NHỮNG làn khói thuốc mờ nhân ảnh
CHUYẾN gió sơn tuyền tản dấu son
MƯA thiếp loang hồn ru kỷ niệm
QUA thơm ái nguyệt chợt tan hờn
HANSY

TRÊN cánh chiều hoang thắp giọt hờn
BƯỚC nào phai nhạt quảng đàn son
CHÂN choàng xứ viễn tung thề mỏi
EM lại vườn xưa đốt niệm mòn
ÂM khúc tình chan lời tuế nguyệt
THẦM đời hương lửa nỗi tuyền sơn*
LÁ rơi rơi mãi vào xa vắng
ĐỔ thẳm tràn mây lệ nắng còn
Hoa Mây
* lời thề sơn tuyền

CHỢT thoang thoảng ngọt mắt môi còn
HỒN rạo rực ngời thẫm nuối Sơn
XANH thắm nguồn ân giờ nguyệt dậy
BUỐT đau cội ái phút dương mòn
CHO tình biếc dạ neo gừng muối
MÌNH giữ cau trầu khiến thệ son
XÓT cảnh người đi buồn để lại
XA nhau ai chẳng trỗi canh hờn
HANSY

*****

VỌNG
CHỢT vọng xa xa khúc nhạc nồng
HỒN người ngơ ngẩn tiếc trông mong
XANH xao màu mắt nhung huyền nhớ
BUỐT giá cõi mơ vẳng tiếng lòng
CHO mộng kiếp đời loang cõi núi
MÌNH mơ trần thế vọng hương sông
XÓT thương lãng tử duyên tình lỡ
XA vắng nhân gian chợt khóc ròng
Minh Nhật

MINH NHẬT

DIỄM XƯA 2
CHIỀU nghiêng bỗng gặp người xưa
NAY thời xao xuyến như vừa mới xa
CÒN khung trời mộng bao la
MƯA làm ướt mắt nên là mất nhau
SAO trời gợi lại niềm đau
EM hoài xa mãi mộng đầu vỡ tan
KHÔNG mưa lòng vẫn chứa chan
LẠI nhìn cảnh cũ hai hàng lệ rơi….
Minh Hien

NGÓNG
CHIỀU lặng tim nghe dậy bóng hờn
NAY sầu vẫn luyến tuổi hồng son
CÒN thương lối nọ mang hồn nhớ
MƯA đợi đường kia gửi dạ mòn
SAO đến tìm mơ vừa quyện vũ
EM về kiếm mộng đã hoà sơn
KHÔNG lời trách phận tình duyên lỡ
LẠI sợ buồn đau lệ mãi còn
Hoccachquen Motnguoi

CHIỀU vẫn đâu đây vết tủi hờn
NAY hằn đọng lại những hương son
CÒN vương trong mắt dòng châu mỏi
MƯA đọng trên mi ngấn lệ mòn
SAO rớt đưa chân người nhạc sĩ
EM buồn tiễn biệt Trịnh Công Sơn
KHÔNG quên tình khúc bao lưu luyến
LẠI nhớ Diễm Xưa dấu ái còn.
Khánh Mỹ Trần

KHÚC BUỒN ..
CHIỀU nghe lá đổ khúc dương còn
NÀY hỡi ! cung trầm đẫm nét son
CÒN tiếng hoà vang lòng buốt mỏi
MƯA rền tấu nhạc dạ hao mòn
SAO rời vạn nẻo tình đau thắt
ANH ngã trăm đường mộng vỡ sơn
KHÔNG gió mà phong đày cách biệt
LẠI thùa trút vọng cõi âm hờn
Nghĩa Nguyễn Mạnh

DIỄM SƠN
CHIỀU buồn nhạc Trịnh hát quên hờn
NAY vẫn một mình nhạt phấn son
CÒN nhớ hay quên qua ánh mắt !
MƯA rơi lạc khuất nẻo đường mòn
NHƯNG rồi lỗi hẹn chờ trông ngóng
SAO mãi dỗi lòng bóng chiếc đơn
KHÔNG chỉ đêm tàn hình dáng Diễm
Lại sầu quạnh quẽ mất anh Sơn !!
Tòng Trần

CHIỀU VỌNG PHU
Chiều vắng mong xa một cánh buồm
Nay chờ mai ngóng đã bao hôm
Còn đang đăm đắm chờ mây tản
Mưa đã giăng giăng đuổi gió nồm
Sao thấy mịt mù đầu tóc rã
Em trông mòn mỏi cánh tay ôm
Không mang hy vọng sang ngày mới
Lại trở về thôi, nặng kiếp buồn
Dang Kich